Sai lầm vì lấy vợ
Những cuộc cãi vã triền miên khiến tôi mệt mỏi. Khi đã đến ngưỡng chịu đựng, tôi thoáng nghĩ đến việc ly hôn. Đúng lúc đó vợ tôi lại mang thai. Sự háo hức chào đón đứa con đầu lòng khiến mọi mâu thuẫn tạm lắng lại. Nhưng rồi đứa con cũng chẳng khiến cho quan hệ của vợ chồng tôi cải thiện. Vì con, tôi nhẫn nhịn để duy trì cuộc hôn nhân.
Sau một trận cãi vã thiếu kiềm chế, tôi bỏ nhà đi. Những ngày sống một mình không phải nghe những lời ca thán của vợ, tôi nhẹ nhõm như cất được gánh nặng. Nhưng, nỗi nhớ con làm tôi mất ngủ. Thương con còn quá nhỏ đã sống thiếu cha, lòng tôi rất đau. Chiều chiều, nhìn ông bố trẻ thong thả bế con cho vợ đút cơm, nhìn vợ chồng con cái nhà người ta quây quần bên nhau đầm ấm… tôi khao khát có được hạnh phúc bình dị đó.
Lạ là, khi xa vợ tôi lại nhớ nhiều đến những đức tính tốt đẹp của cô ấy, nhớ những kỷ niệm ấm êm của hai vợ chồng. Tự hỏi lòng, tôi biết tôi vẫn còn tình thương dành cho vợ và không thể xa con được. Chính tôi chọn con đường ly thân với vợ nhưng tôi lại muốn nghe mọi người khuyên tôi nên hàn gắn lại để… có cớ quay về. Nhưng, bạn bè, người thân, ai cũng ủng hộ tôi ly hôn; còn tỏ ra khâm phục khi bấy lâu tôi có thể sống với một người vợ như thế.
Tôi về thăm con, thằng bé ôm chặt không buông khiến tôi muốn trào nước mắt. Vợ tôi khóc lóc năn nỉ, hứa sẽ sửa sai. Nhìn cô ấy xanh xao, tiều tụy, lòng tôi chùng lại. Vì con, tôi cho cô ấy và cả mình thêm cơ hội. Tôi chỉ hy vọng vợ thay đổi.
Sự níu kéo của tôi lại là một sai lầm, đã khiến vợ tôi đắc ý, nghĩ là tôi không thể rời xa mẹ con cô ấy. Vợ tôi chỉ sửa đổi được một thời gian ngắn rồi tiếp tục cách hành xử cũ. Niềm tin trong tôi cũng giảm sút dần. Một ngày tôi chợt nhận ra bấy lâu mình sống không ra sống, cứ kẹt trong cái vòng luẩn quẩn không lối thoát. Thôi thì giải phóng cho nhau để cả hai còn có cơ hội làm lại. Khi tôi kiên quyết ly hôn, vợ tôi lại dở bài bản cũ. Lần này lòng tôi đã hoàn toàn nguội lạnh.
Cuộc hôn nhân đổ vỡ đã để lại trong tôi vết thương quá sâu. Tôi mất hết tự tin, luôn có cảm giác mình là người thất bại. Tôi cảm thấy rất có lỗi với gia đình, đã phụ lòng kỳ vọng của ba mẹ tôi. Tôi có lỗi với con vì đã không cho con có được một gia đình trọn vẹn. Nghĩ đến sau này con lớn lên, phải sống trong mặc cảm vì gia đình đổ vỡ, tôi càng thêm day dứt. Gần 40, cái tuổi cần ổn định về gia đình và sự nghiệp, nhưng tôi cứ chông chênh một lối về. Bước qua đổ vỡ là bước rất khó, rất đau, và dù có bước qua, cũng không hẳn đã nhẹ nhõm.
Nếu bạn muốn sở hữu cho mình một bản
game điện thoại hot nhất hãy đến với chúng tôi , chúng tôi luôn có những bản
game điện thoại mới và hot nhất trên thị trường việt nam hiện nay