dễ nhận ra những cái cò đang nằm ẩn bên dưới và tránh nó đi thì được?
- Không được đâu, ngài Yamashito nói những cái cò này rất nhạy, chỉ cần đụng nhẹ là những đòn bẫy sẽ khởi động. Nếu bấy giờ chúng ta gỡ những tấm phên lên, càng kích hoạt cho chúng mau họat động.
Tên Katashu tiếp tục giải thích cho ba tên thuộc hạ hiểu về cơ quan cạm bẫy này. Nhưng ông ta quên mất lời những oan hồn lính Nhật đã xuất hện trong rừng từng cảnh báo:
“Bọn bay hãy trở về nói với tên Yamashito, hắn giết người phải đền mạng. Còn bọn bay mà đến hang tử thì cũng sẽ phải chết!”.
Phải chăng những người Thượng của bản Ma Nôi đặt tên hang đá là tử thần vì ai nghĩ đến nó đều phải chết.
Dù cho bọn Nhật biết cách mở khóa cạm bẫy nhưng những oan hồn chết trong biển máu đã có một lời nguyền:
“Ai đến hang đá tử thần đều phải chết”.
Nên khi tên Katashu vừa mới nói xong chưa kịp bước đến cạm bẫy để khóa lại cơ quan chết người kia thì đã thấy những hồn ma linh Nhật và cả ba con ác quỷ hút máu là Trâm Anh, lão Triệu, lão Trương Dìn đang dẫn dắt bọn chúng từ ngoài cửa hang đi vào bằng những bước nhảy cà tưng ma quái.
Tiếng than khóc bằng tiếng Nhật hòa lẫn những lời nguyền bằng tiếng Việt, đã vang đến tai bốn tên Nhật trên đường đi vào kho báu:
- Giờ đền tội của bọn mi đã đến, bọn tao đã cảnh báo mà không một tên nào chịu nghe, ai đi vào đây lấy kho báu đều phải chết. Bởi số của cải này là của phi nghĩa mà tên Yamashito cướp bóc được mà có. Nên những gì của ai trời đất sẽ trả lại cho người đó được hưởng.
Cả bốn tên Nhật trở nên hoảng loạn khi thấy những hồn ma đang nhảy cà tưng càng đến gần, và những cây đuốc đang cháy sáng bỗng nhiên vụt tắt, cho thấy cảnh âm u ma quái không khác hình ảnh dưới âm ty đang hiện ra trước mắt.
Tên Katashu cũng quên ngay lời ông ta vừa nói:
“nơi này có đặt hệ thống đá rơi, dưới những tấm phên có những cái cò rất nhạy, nếu ai dẫm lên tức khắc đá từ trên cao sẽ đổ ào ào xuống, chẳng những gây chết người mà còn làm đổ sập cả hamg kho báu, bởi còn những cốt mìn mà ngài Yamashito chôn kín dưới đất được kích hoạt ngay”.
Vậy mà ông ta cùng ba tên thuộc hạ đã quên đi vì sợ hãi, bọn chúng cứ đi thụt lùi mà không biết đã dẫm phải những tấm phên bên dưới có những cái cò rất nhạy.
Cả bốn tên Nhật đang đứng trên những tấm phên, lo sợ bọn oan hồn xông đến cắn xé như xác tên Ba Kim Anh, chỉ còn lại bộ xương trắng hếu nằm chơ vơ lạc lõng ngoài bến sông.
Tên Katashu đã nhận ra, ông ta càng hốt hoảng phải thảng thốt nói to:
- Chết rồi! Bọn ta đã dẫm phải cạm bẫy, đúng là giờ đền tội của bọn ta đã đến!
Còn những oan hồn chết trong biển máu đã cười lên vang dội cả khu hang đá đang tối om om:
- Linh hồn chúng ta được siêu thoát đầu thai rồi!
Ngay từ lúc đó những tảng đá đã ào ào đổ xuống, bốn tên Nhật không còn kịp chạy thoát ra khỏi hang tử thần. Đất đá cứ đè nặng lên thân thể bọn chúng như tạo thành một mồ chôn tập thể. Bao nhiêu đá từ ngọn đều đổ sụp để chôn vùi toàn bộ kho cổ vật …
Bóng người gồm chị em bà Mã Yến, Hoàng Tuấn và Cẩm Nhung khi đến nơi chỉ còn chứng kiến thấy cảnh, kho báu chứa cổ vật đang sụp đổ ào ào, rồi bắt đầu có những tiếng nổ vang rền.
Cả bồn người đều thấy có những xác người đang tung bắn lên cao cùng với đá núi, và rơi xuống đất như những mảnh vụn không còn toàn thây.
Bấy giờ bà Mã Yến mới nói:
- Của thiên đã trả địa, những gì không phải là của chúng ta thì không thể hưởng được. Những kẻ tham lam lừa lọc, giết người không sợ tội với trời đất đều không thể sống. Bọn Nhật là nhóm người cuối cùng phải trả giá cho sự tham lam và gian ác, và cái kho báu đồng đen này cũng không còn tồn tại trong trí nhớ của mọi người trên thế gian này nữa! Bốn người trần làm sao thấy bóng những oan hồn được siêu thoát đang chuẩn bị đầu thai sang kiếp khác.
Bởi Trâm Anh, lão Triệu, lão Trương Dìn đã trả xong cái chết oan ức với tên Ngọc Duy, và linh hồn hai mươi tên lính Nhật cũng đã rửa xong mối hận thù đã chết trong biển máu vì cái kho báu phi nghĩa này.
Vì từ trong đống đá sụp đổ có ai đã thấy những luồng khói trắng đang toát ra đang bay bổng lên cao và mất hút sau những tàng cây rậm rạp trong khu rừng đã từng xảy ra nhiều biển máu …
Trang:
[<] 1,
21,
22,[23],
24,
18 [>]Đến trang: