c Duy mới trố mắt nhìn Cẩm Nhung hỏi:
- Cẩm Nhung em là ai? Là người hay ma?
Lúc này hồn ma Trâm Anh đang trong xác Cẩm Nhung, nàng không cần giấu giếm thân phận nữa. Đã chỉ tay vào mặt nhóm người của tên Ngọc Duy và lên tiếng nói với mọi người trong bản Ma Nôi:
- Ta nữa người nửa ma, là hồn ma Trâm Anh mượn xác Cẩm Nhung đi theo tên sát nhân Ngọc Duy để trả thù cũng như để ngăn cản chúng bay đi vào kho báu. Tên Nọc Duy này đã giết chết ba mạng người trong đó có ta, nhằm chiếm đoạt tấm bản đồ kho báu đang cất giấu trong hang đá tử thần.
Nói đến đây hồn ma Trâm Anh mới cười lên thật sảng khoái, rồi nàng lại nói tiếp:
- Mọi người hãy xa lánh bọn có lòng người dạ thú này, chúng không tốt lành gì đâu. Khu rừng Hòn Dồ sắp rung chuyển rồi, cùng với bọn Ngọc Duy giờ đây có thêm bọn Nhật và bọn cướp Đại Bàng Xanh đang cùng nhau xâu xé cái kho báu đó!
Già làng và thầy mo Đam B lăng không ngờ bọn Ngọc Duy là những tên sát nhân giết người cướp của, vậy mà từ sáng đến giờ dân bản đã ân cần tiếp đãi chúng thật trọng thị.
Già làng cảm thấy máu đang sôi trong cái bụng, cái mắt như muốn lồi ra, còn cái miệng phải nói:
- Bớ Giàng ơi, dân bản Ma Nôi đã bị bọn người Kinh này lừa dối rồi – than thơ với Giàng xong, ông mới quắc mắt nhìn lại nhóm Ngọc Duy rồi thét – Hỡi bọn người Kinh kia, chúng bay hãy mau rời khỏi bản Ma Nôi, con mắt người Ba-na không muốn thấy những cái bụng độc ác như con ma con quỷ kia nữa.
Nghe được già làng đuổi đám Ngọc Duy ra khỏi bản giữa trời đêm tăm tối, hồn ma Trâm Anh lại cười lên vang dội cả núi rừng:
- Ngọc Duy ơi, ngày mi đền mạng đã đến, ở ngoài rừng bọn Nhật và bọn Đại Bàng Xanh đang chờ mi, đó là chưa nói những oan hồn như ta, lão Triệu, lão Trương Dìn cũng sẽ xé xác mi ra trăm mảnh mới hả dạ hả lòng!
Hồn ma Trâm Anh nói xong, qua xác người đã vụt chạy ra khỏi bản Ma Nôi, để lại bốn người đang bị đám thanh niên dí giáo xua ra khỏi bản.
Giờ phút này thầy Năm Kiểng mới nhận ra chân tướng thật của tên Ngọc Duy, thầy liền bậm môi giận dữ nói với hắn:
- Vậy mà mày nói bọn tao vào rừng đi tìm trầm hương với kỳ nam. Thật ra mày đã giết người hòng chiếm kho báu làm của riêng, bắt bọn tao đến đây làm lá chắn cho mày trước bọn Nhật và bọn cướp Đại Bàng Xanh! Mày ma le lắm!
Tên Ngọc Duy vốn mang bản tính lưu manh và lừa đảo, hắn cũng không vừa nên đã đáp lại:
- Còn ông thì sao? Ông có hơn gì tôi, một pháp sư bất tài chỉ giỏi đi lừa thiên hạ bằng miệng lưỡi. Có con quỷ nhập tràng hiện ra đã sợ té đái ra quần.
Mặc cho tên Ngọc Duy và thầy Năm Kiểng đôi co, hai tên giang hồ còn lại, tên Vân Hùng nói:
- Nè Ngọc Duy, tụi tao nói trước nếu tìm được kho báu phải ăn đồng chia đủ, không được chơi trò tiểu nhân giết người chiếm đoạt làm của riêng đâu. Tụi tao đã biết bộ mặt thật của mày rồi đó.
Nội bộ tên Ngọc Duy bắt đầu chia rẽ, từ giây phút hồn ma Trâm Anh nói ra sự thật trước mọi người trong sơn bản …
° ° °
Màn đêm trong khu rừng già vắng vẻ âm u. Cẩm Nhung nhự không phải là người nàng chỉ lướt nhẹ mà hơn cả người chạy thi tốc độ, mà đúng như thể Cẩm Nhung bây giờ đâu phải cô vũ nữ yểu điệu thục nữ, mà hoàn toàn bởi hồn ma Trâm Anh chi phối từ thể xác lẫn linh hồn, Cẩm Nhung cứ lướt bay về hướng bờ sông, nàng cứ nhún nhảy thăn thoắt và nhẹ nhàng trên những nhành cây thảm cỏ. Bay nhảy như thế đến lúc Trâm Anh nhận ra trước mắt, hồn ma lão Triệu đang trong xác tên thông ngôn Hoàng Tuấn xuất hiện.
Xác Cẩm Nhung bèn cất tiếng lên hỏi:
- Phải bácTriệu không?
Bóng ma của lão Triệu cũng có một thân pháp nhẹ nhàng, chỉ một thoáng ông ta đã ở bên đứa cháu gái rồi mới lên tiếng trả lời:
- Bác Triệu đây, còn cháu hiện giờ ra sao?
Âm hồn Trâm Anh bèn nở nụ cười mãn nguyện:
- Dân bản Ma Nôi đã đuổi bọn Ngọc Duy ra khỏi sơn bản rồi bác Triệu ơi, nội bộ chúng đang xâu xé lẫn nhau, cháu tách ra để được tự do hành động. Còn bác Triệu hiện giờ với bọn Nhật như thế nào?
Hồn ma lão Triệu đáp:
- Bác dựa vào xác tên thông ngôn Hoàng Tuấn để còn tìm kế ly gián chúng.
Chỉ có lão Trương Dìn dựa xác Mã Thành nên còn bị băng cướp Đại Bàng Xanh khống chế.
Hồn ma lão Triệu thấy sự kiện đi tìm kho báu này thật ly kỳ, ban đầu ai cũng nghĩ nhóm mình là duy nhất biết được nó, nhưng bây giờ lại thành ba nhóm đối đầu nhau. Nên ông lại nói tiếp:
- Bọn Nhật tên nào cũng giỏi võ và có cả bản đồ đường dẫn đến kho báu, mà tên chủ chốt còn ở Nhật vẽ lại. Dù bác cháu ta là hồn ma mượn xác người, nhưng cũng phải đè phòng đừng để xác phải chết oan ức như mình.
Hồn ma Trâm Anh cũng nói:
- Cháu nghĩ sở dĩ bọn Đại Bàng Xanh biết được ở đây có kho báu, là do chúng bắt hai chị em bà Mã Yến làm con tin dẫn đường. Bác cháu ta nên tìm cách cứu thoát hai người này thoát khỏi tay bọn ác ôn đó.
Hồn ma lão Triệu liền gật đầu, ông đáp:
- Đâu phải chỉ giải cứu hai chị em họ Mã, mà còn có âm hồn lão Trương Dìn để cùng bác cháu mình đi tận diệt ba bọn người bất lương kia.
Rồi ông ta lại nói tiếp:
- Bác biết bọn người Nhật qua đây có nhiệm vụ tải kho báu theo lệnh của tên Yamashito năm xưa đến đây cất giấu của cải cướp bóc. Còn bọn Đại BàngXanh do tên Ba Kim Anh chỉ huy, chúng bắt bà Mã Yến từ Sơn La về dẫn đường khi biết Mã Thành không giữ chiếc hộp khảm xà cừ mà cháu có …
…Để chúng diệt nhau, bác báo với bọn Nhật nơi bọn Đại Bàng Xanh dựng liều có hai người già bị bắt làm con tin, nói họ biết nhiều về các cạm bẫy hay ma thuật trấn ếm quanh hang đá tử thần. Tên Katashi đã đồng ý với quan điểm của bác rồi …
Vì thế nơi liều trại bọn Nhật, tên chỉ huy Katashu đứng trước cửa lều, đôi mắt chăm chú nhìn vào tấm bản đồ rồi nói với tên thông ngôn Hoàng Tuấn:
- Theo bản đồ, từ cây sồi vào giữa giờ Thìn nhìn theo bóng cây, cứ theo hướng đó mà đi sẽ đến hang đá. Thằng Toshi đã tìm ra cây sồi, vậy hôm nay chúng ta đi đến đó nếu chậm chân bọn Đại Bàng Xanh và nhóm người Việt kia sẽ đến trước thì nguy.
Nói xong tên Katashu xếp lại tấm bảh đồ cho vào túi áo đoạn ông ta ra hiệu cho bọn thuộc hạ lên đường. Bọn chúng tuy đi trong rừng nhưng từng bước đi lại rất dè dặt, bởi chúng sợ những cặm bẫy chết người mà tên sĩ quan Yamashito khi xưa đã cài lại.
Gần đến chỗ cây sồi hồn ma lão Triệu trong xác Hoàng Tuấn, chỉ cho tên Katashi thấy có nhiều bóng người thấp thoáng nơi phía trước, ông ta nói:
- Bọn Đại Bàng Xanh đấy!
Tên Katashu nhìn theo hướng tay Hoàng Tuấn, ông ta thấy một nhóm sáu bảy người, đi dẫn đường là hai người một nam một nữ đã lớn tuổi, theo sau có tên đang chĩa súng.
Lúc đó tên Ba Kim Anh còn hậm hực bởi cái chết của tên đàn em, hắn nói với một tên khác:
- Năm Hổ, bà Mã Yến nói thế nào?
Tên Năm Hổ liền trả lời:
- Bà ta vẫn nói như đại ca đã biết.
Tên thủ lĩnh Đại Bàng Xanh vừa đi vừa nghĩ ngợi, nếu bà Mã Yến không nhớ các địa điểm bọn Nhật đã đặt bẫy, việc đi đến hang đá thật nguy hiểm.
Hắn địn nhìn qua bà Mã Yến để nói một câu gì, bỗng một tiếng đạn đã vang lên trong chốn rừng sâu tĩnh mịch. Một tên đàn em của hắn nữa đã bị trúng đạn, làm hắn phải kêu thét:
- Có tập kích, hãy nấp mau!
Cả bọn năm sáu tên kéo theo hai chị em họ Mã vội vàng nấp vào sau những thân cây, mắt nhìn mọi hướng để sẵn sàng nhả đạn.
Tên Lền Sẹo cũng là một thủ hạ của tên Ba Kim Anh, thấy một b
Trang:
[<] 1,
14,
15,[16],
17,
18 [>]Đến trang: