watch sexy videos at nza-vids!

Game điện thoại hot nhất việt nam

Kho game cực đỉnh 2012
sitemap.xml
[Nhịp Sống Wap] Wap thân thiện với dịch vụ tuyệt vời cho mobile !
.
Để lướt web nhanh và không bị lỗi khi dowload Các bạn nên tải trình duyệt web di động
[Opera mini 7.0]
Chiến Thần Online - Thần Vương phục sinh (Khai mở 21/05/2013)
Chiến Thần – Bom Tấn Game Di Động, thể loại nhập vai online, cực kỳ hấp dẫn.

[Truyện ngắn] Hãy trả lời em!


Lạnh ghê gớm, màu đen của bóng đêm, yên lặng, đượm buồn, đêm nay thật dài…Một mình em ngồi nép trong một góc phòng, co rúm, đơn độc, đau đớn và nhỏ bé. Giọt nước mắt lăn dài, em nhớ vòng tay ấy, nhớ hơi ấm đó, của một miền rất xa, của một miền không có giá lạnh, của một miền ngập tràn nắng ấm. Sài Gòn anh ạ!
Em đang đứng trên mảnh đất thủ đô, cũng yêu lắm Hà Nội, yêu lắm mùa hoa sữa nơi này, nhưng em yêu hơn mảnh đất nơi có anh, Sài Gòn nắng ấm… Hai lần đặt chân vô đó, em ôm theo cả một miền ký ức về nơi xa xôi này… Nhớ anh, em câm lặng trong đau đớn. Tại sao mình mất nhau hả anh? Trăm nghìn lần em tự hỏi… Bâng quơ, anh chọn cách vô tình và lặng im, em băn khoăn đi tìm câu trả lời trong vô vọng…
Anh à, em biết phải làm sao đây? Làm sao em có thể quên được anh khi vị trí này em dành cho anh quá đỗi lớn? Em nhớ lắm, ngày mình bắt đầu. Thắm thoắt 4 năm, ta mất nhau thật sao? Còn nhớ không anh, bản tình ca đó anh dành tặng em? Em đáp lại tình anh bằng cả trái tim mình, bằng yêu thương, bằng tin tưởng, bằng cả chút ghen tuông, giận hờn của đứa con gái non nớt bước vào yêu. Có khi nào trong cuộc đời, vô tình anh nghe lại ca khúc “Soup tình yêu” mà nhớ đến em, con bé ngày nào, vẫn giữ trọn những mảnh ghép trái tim vụn vỡ nhưng chân thành dành cho anh…
Tình yêu em dành cho anh theo thời gian mà lớn dần, mà sâu sắc. Nhiều khi em nghẹt thở khi giật mình nhận ra yêu thương dành cho anh đã quá lớn. Lần đầu tiên nhận được thiệp chúc mừng sinh nhật của anh, em đã khóc vì hạnh phúc. Những ngày sau đó, em ôm tình yêu dành cho anh gửi theo những dòng chữ, ôm tình yêu gửi trọn cho anh vào từng ngôi sao nguyện ước. Đúng 1000 ngôi sao tự tay em gấp, cho một điều ước “anh hạnh phúc nhé”, kèm một lời yêu “Em yêu anh rất nhiều”, bởi em vẫn luôn ngây thơ nghĩ, em là hạnh phúc của anh. Rằng trên thế gian này, sẽ chẳng có ai yêu anh nhiều hơn em…
Rồi khoảng cách cũng không thể làm giảm đi, dù chỉ một chút tình yêu em dành cho anh. Càng xa em càng nhớ, càng xa em càng thương anh nhiều hơn…Nhưng cũng chính khoảng cách đã khiến anh xa em và em đã mất anh. Vậy là ngày đó mình đã xa nhau… Em biết mình chẳng đủ vị trí nào để thay đổi quyết định của anh… Em vật vã với cái nhớ dai dẳng dành cho anh, em khóc, em hét giữa bầu trời vô vọng… Lao vào một cuộc tình mới cũng chẳng khiến em quên được anh, em suy sụp… Anh lại trở về, an ủi, vỗ về em, ân cần và ấm áp. Anh biết không, em run rẩy trong hạnh phúc khi mình “yêu lại từ đầu”, cái mong ước mà bấy lâu bên người con trai khác em vẫn luôn mong mỏi. Dường như lần này, em dành hết trái tim mình cho anh, quên cả việc chừa cho mình một lối thoát nếu có chia ly.
Yêu và yêu, dẫu có khoảng cách của hai miền Tổ quốc, vẫn rất hạnh phúc đúng không anh? Em nắn nót từng nét trang nhật ký, gói gọn nỗi nhớ gửi nơi anh. Cuộc nói chuyện với anh, chưa bao giờ làm em không nhớ nhung, chưa bao giờ khiến em thôi thèm khát.
Em khát giọng nói ấy, em khát hơi ấm đó, dù chỉ là qua điện thoại, qua dòng chat yahoo. Em thèm lắm câu nói “anh nhớ em”, em muốn lắm những tin nhắn anh giận dỗi, anh lo lắng khi không liên lạc được với em… Anh biết không? Ngày xa anh khi mình vẫn là một “cặp”, em luôn tươi cười, luôn ví von như một con nhóc nhỏ của anh.
Em cố gắng thật nhiều trong học tập, cố gắng giành giật học bổng để được gặp anh, bởi muốn gặp anh, em phải bay mất một tấm vé khứ hồi. Nhưng em đã làm được, một chuyến du hí vào Sài Gòn gặp anh trong chốc lát. Em chắt chiu từng giây phút bên anh, để đem về Hà Nội một bầu trời nhung nhớ.
1h sáng, máy bay hạ cánh, em vỡ òa hạnh phúc khi nhìn thấy anh, nhưng vẫn kiêu kiêu của một con bé quê lúa, một chút lạnh lùng im lặng phía sau lưng anh. Phố Sài Thành về đêm thật đẹp, anh đưa em vi vu qua những con phố đó, em thấy mình nhỏ bé vô cùng, như thể anh là người “khổng lồ” dành riêng cho em… Nhớ không anh, những giây phút đó? Nhớ không anh, con bé nhõng nhẽo đòi được ăn bún bò Huế cùng anh, đòi được anh đưa đi chơi miền đó? Còn nhớ không anh, phút giây em chưa lớn cố tình chọc giận anh, để được anh rượt đuổi chạy lăng quăng? Tất cả là ký ức trong em đó, nhớ hơi ấm của vòng tay ấy…
Khoảng thời gian bên anh trôi quá nhanh, em phải trở về Hà Nội để tiếp tục con đường học tập. Ngày đưa em ra sân bay, em cố lạnh lùng nhưng vẫn không giấu nổi giọt nước mắt, em không muốn xa anh… Em quay mặt để anh bước đi trước, rồi dáo dác tìm bóng hình anh trong đám đông người đó. Nước mắt em rơi lã chã mặc cho bao ánh mắt đổ dồn về phía mình, bởi chỉ là chuyến bay trong nước thôi, sao lưu luyến quá? Anh, đã đứng cuối bậc thềm thang máy đó, anh nhìn em, em biết mà…
Thêm một lần nữa, khoảng cách lại mang anh rời xa em. Anh sợ phải chờ em? Em không tin, chẳng lẽ anh hết yêu em rồi ư? Tại sao anh lại chọn cách im lặng rời xa em? Tại em không tốt à? Rất nhiều câu hỏi em tự đặt cho mình, anh đáp lại bằng sự vô tình đến rợn người. Thời gian có thể chữa lành vết thương sao anh? Đã có lúc em tưởng mình đã chai sạn mọi cảm xúc.
Em ít cười, em ít nói, em lạnh lùng và em cũng lại vô tâm với những người đã yêu em… Giá như cứ chai sạn như thế lại tốt đúng không anh? Vậy mà hôm nay đây, mọi ký ức trong em lại ùa về, em ngộp lắm anh ạ. Cứ tưởng em chẳng còn nước mắt để rơi vì anh, thì hôm nay đây, em ngồi khóc như một đứa con nít, một đứa con nít đã qua tuổi người lớn rồi… Vì em nhớ anh, nhớ hơi ấm, nhớ vòng tay anh. Em nhớ lắm từng nét trên khuôn mặt ấy, nhớ lắm Sài Gòn có anh. Nhớ con mưa rào vội vã, nhớ cái nắng anh thích…Vì em rất nhớ… Rất nhớ anh…
Hạnh phúc có anh, em đã chẳng thể với đúng không anh? Anh còn yêu em không, cớ sao em vẫn luôn hy vọng, ngày anh trở về, có không anh? Cảm nhận của em lại sai nữa à anh, bởi em vẫn tin, nơi đó, anh cũng dành cho em một nỗi nhớ không hề nhỏ? Phải chăng em đang ngộ nhận? Hãy trả lời em đi… Những người yêu nhau, sẽ lại trở về bên nhau đúng không anh? Tại sao anh không thể nói “Em hãy đợi anh” mà lại dày vò em trong nỗi nhớ?
Hãy nói em chờ anh về, hoặc cho em một câu trả lời cho tình yêu em đang dành cho anh được không? Trả lời em đi…
Có chăng một ngày nắng ấm, anh sẽ trở về? Em sẽ tha thứ tất cả. Có chăng một ngày, anh nói "Mình bắt đầu lại nhé?"... Và có lẽ em sẽ lại gật đầu rụp một cái như chưa từng có chia ly, như ngày đó ta bắt đầu...
TRANG CHỦ NHỊP SỐNG
Nếu bạn muốn sở hữu cho mình một bản game điện thoại hot nhất hãy đến với chúng tôi , chúng tôi luôn có những bản game điện thoại mới và hot nhất trên thị trường việt nam hiện nay

Powered by XtGem- 2012
Copyright © 2012, nhipsong.sextgem.com

Game điện thoại ¬ Hình nền HD