watch sexy videos at nza-vids!

Game điện thoại hot nhất việt nam

Kho game cực đỉnh 2012
sitemap.xml
[Nhịp Sống Wap] Wap thân thiện với dịch vụ tuyệt vời cho mobile !
.
Để lướt web nhanh và không bị lỗi khi dowload Các bạn nên tải trình duyệt web di động
[Opera mini 7.0]
Chiến Thần Online - Thần Vương phục sinh (Khai mở 21/05/2013)
Chiến Thần – Bom Tấn Game Di Động, thể loại nhập vai online, cực kỳ hấp dẫn.

[Truyện ngắn] Cám ơn vì tình yêu anh đã trao em!


Anh biết không, mỗi khi chúng mình dạo bờ Hồ, em thấy mình thật hạnh phúc, cho dù bao ánh mắt đang đỏ dồn về em và anh, dù cho em không thể tự đứng trên đôi chân của mình để đi dạo cùng anh!
Chúng mình học cùng nhau từ năm lớp 12 anh nhỉ, em đã gặp anh ở cổng trường, anh nhớ không? Chắc anh không muốn nhớ đâu, lúc đó trông anh như ngố rừng, lớp 12 rồi mà vẫn còn nhờ mẹ chở đến lớp. Anh đã nhìn em và em cũng quay lại nhìn anh, sau rồi hóa ra anh lại là người chuyển về học cùng lớp em. Em nói thật là trông anh cũng không đặc sắc lắm đâu nhưng em lại có một cảm giác rất lạ về anh, em đã có một linh cảm rằng chúng mình sẽ là những người bạn thân.
Thầy giáo đã xếp anh ngồi phía sau bàn em, tự nhiên em thấy vui vui, phải chăng linh cảm của em đúng! Anh hay hát, rất hay hát, có phải anh muốn làm quen với em đúng không? Anh không được chối đâu nha! Tại anh hiền và dát quá, sao anh không nói thẳng với em nhỉ, cứ phải em phải chờ đợi, chỉ là bạn bè cùng lớp thôi mà, vậy mà nói chuyện bình thường anh đã đỏ mặt rồi!
Anh đã tự đánh mất bao thời gian đấy nhé, anh đã không biết tiết kiệm thời gian, mình chỉ học cùng nhau 1 năm thôi mà, cứ trộm thương trộm nhớ em thôi! Em biết mà, đồ dát chết, con trai gì mà hiền thế! Mà anh còn quá đáng lắm đấy, không dám nói chuyện với em thì thui, lại còn cố tình nói chuyện với bạn ngồi cạnh em để thỉnh thoảng nhìn trộm em cười một cái! lúc đó em buồn nhưng chỉ hơi buồn thôi, vì anh… có là gì của em đâu!
Bàn trên bàn dưới, thế mà phải mất một học kỳ mình mới gửi mấy mẩu giấy qua lại để chia sẻ với nhau. Sáng nào em cũng dậy rất sớm để đi học, vậy mà lần nào đến cũng thấy anh ngồi đấy rồi. Sao mà đáng yêu thế, anh lại đứng lên cạnh cửa sổ và nhìn lên cây xà cừ, lại còn nói to có một chiếc lá đang rơi để em nghe thấy chứ. Ai thèm nhìn theo anh, chẳng đẹp tẹo nào!
Anh nhớ chứ, có những lúc em buồn vì chuyện gia đình, anh ngồi dưới và hát nên em vui lắm. Giá mà những ngày này không bao giờ mất đi thì em sẽ vui hơn nhiều! Mà em phải công nhận một điều, anh hát không được hay cho lắm!
Vậy là thoáng một cái đã sắp phải thi tốt nghiệp, anh nhớ không? Chúng mình đã dám ngồi cạnh nhau. Em nhớ lớp 12 mà anh vẫn còn mang sữa cô gái Hà Lan đến lớp học, em vẫn nhớ anh dành một hộp cho em, công nhận là ngon thật.
Anh nhớ cô dạy lịch sử không, chúng mình đã bị cô véo nhẹ vào tai cảnh cáo vì không chịu nghe giảng, vì mải nói chuyện, mải cười, mải nhìn nhau mà không chịu nhìn cô - Cô đâu đẹp bằng anh kia chứ, lúc này trông anh đáng yêu lắm, thật đấy, chẳng biết từ lúc nào mà anh đã trở thành người đáng yêu nhất với em!
Anh không biết trong lần thi thử đại học thứ hai ở trường mình, anh đã làm bài xong sớm và đi ra, nhưng qua khung cửa sổ, anh đã nói cố lên Chiaki khiến em rất vui.
Trong những năm tháng sinh viên, chúng mình đã nói lời yêu nhau! Em đã đồng ý lời yêu anh trao, vì em cũng rất yêu anh mà. Không hiểu sao em lại yêu anh ngố rừng này chứ, lúc nào cũng chỉ biết cười cười thui. Nhưng tình yêu là thế, có những chuyện buồn và vui, có những chuyện còn dang dở mà chẳng biết bao giờ mới hiểu. Nỗi buồn và niềm vui luôn đồng hành cùng ta đến cuối cuộc đời này phải không anh, anh vẫn luôn an ủi em đừng buồn. Anh nhớ không, đã rất nhiều lần anh làm em buồn đấy, nhiều lắm, anh đã làm em khóc rất nhiều nhưng em đã không thể giận anh được lâu, em còn rất muồn gục đầu vào anh nữa. Anh à, em yêu anh nhiều lắm, thế mà nhiều lần anh làm em khóc thế.
Đã rất nhiều lần mình hiểu lầm nhau anh nhỉ! Nhưng cứ mỗi lần như thế em lại hiểu anh hơn. Mà anh cũng khéo lắm cơ, làm người ta buồn mà cũng khóe nịnh để người ta vui.
Nhưng mà buổi chiều hôm đấy sao diễn ra nhanh quá, sao số phận lại nghiệt ngã với em vậy. Cái ô tô ấy thiệt là ác. Hôm đấy mình đã hẹn nhau đi dạo bờ Hồ, sẽ lại là một tối lãng mạng phải không anh? Hôm ấy anh đi học về và bảo đến trước chờ em, có phải anh muốn tạo một bất ngờ cho em đúng không? Một bó hoa, em biết mà! Em đã muốn phi thật nhanh đến đấy, thật nhanh, và thế là…
Chúng mình đã gặp nhau ở bệnh viện thay một buổi tối lãng mạn. Chỉ có bó hoa anh vẫn giữ tặng em, đẹp lắm! Đó cũng là lần đầu tiên em thấy anh khóc, còn em mỉm cười vì thấy anh đang ở bên cạnh em, em đã bảo không sao mà, vậy mà nước mắt anh cứ lăn dài, trông thật thương.
Nhưng cuối cùng em cũng khóc khi mà bác sỹ báo cái tin buồn đấy, đôi chân em mãi không cử động được nữa rồi, và em lại khóc, khóc vì điều đấy có thể làm anh sợ! Anh cũng sợ đúng không? vậy mà em lại thoáng thấy anh cười! Đồ tồi, còn cười được sao!
Anh nhẹ nhàng đến bên em và bảo: “ Chúng mình sẽ cùng bước trên đôi chân của anh, như thế mình sẽ dễ dàng đến phía cuối con đường hơn em à!”
Dù nghe anh nói vậy nhưng hằng đêm em vẫn khóc, khóc cho chúng mình, còn anh, anh có khóc không, em biết anh có mà, vì nhìn vào mắt anh em thấy điều đó!
Anh ơi, em có nặng lắm không? Nặng đúng không, ngồi một chỗ nhiều em tăng cân mất rồi, lại còn suốt ngày được anh tầm bổ nữa! Anh đã trở thành một người phụ nữ rùi, Anh biết không, anh còn đảm đang hơn em hồi xưa đấy! Còn em sắp trở thành con heo mất Sao anh không bỏ em đi, em đâu là niềm tự hào của anh nữa, thay vào đó lại vô tình trở thành gánh nặng của anh, đồ ngốc, sao lúc nào anh cũng ngốc nghếch như vậy! Nếu không ít ra anh cũng phải giấu em vào xó nào chứ, đằng này cứ khoe em ra, em đâu còn nguyên vẹn, đâu còn là của quý của anh, đâu xứng đáng để anh nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa nữa chứ!
Chiều nào cũng vậy, anh đi thể dục ở công viên cũng đẩy em đi cùng, trong bộ đồ thể dục trông em vẫn xinh đúng không? Anh đẩy em một vòng quanh công viên, toát hết cả mồ hôi, chúng mình chiều nào cũng nhìn cây cỏ, hoa lá, cả những chú câu cá bên hồ, và cả những cô bác đang nhảy theo điệu nhạc! Anh còn dừng lại tập xà đơn, bảo em chờ một lát, bao ánh mắt nhìn chúng ta, anh có biết em có cảm giác gì không? Em không ngại ngùng, không buồn đâu, em nghĩ họ đang ghen tỵ với em đấy!
Và tối hôm nay như bao hôm khác anh bế em lên xe máy, không quên mang theo mang theo chiếc xe lăn, người bạn thứ hai của em rồi đi ra bờ Hồ. Dù được anh bế rất nhiều lần nhưng em vẫn thích được anh bế, và anh sẽ bế em cả đời này đúng không? Anh dại dột lắm, chàng ngốc của em!
Và bây giờ chúng mình chuẩn bị làm đám cưới. Sao anh dại dột thế, nếu em là anh thì em sẽ không thế đâu! Bây giờ em đã không thể bước trên đôi chân này nữa rồi, không thể đi dạo cùng anh, cả đời này chỉ làm bạn với chiếc xe lăn thôi, anh biết điều đó mà, đúng không?...Nhất định ngày cưới là ngày hạnh phúc nhất của chúng mình anh nhỉ, em biết ơn số phận đã cho anh đến với em, cám ơn anh vì tình yêu đã trao em!
Em yêu anh nhiều lắm!
TRANG CHỦ NHỊP SỐNG
Nếu bạn muốn sở hữu cho mình một bản game điện thoại hot nhất hãy đến với chúng tôi , chúng tôi luôn có những bản game điện thoại mới và hot nhất trên thị trường việt nam hiện nay

Powered by XtGem- 2012
Copyright © 2012, nhipsong.sextgem.com

Game điện thoại ¬ Hình nền HD